học vấn

Ngày … tháng … năm .

Con gái yêu của cha!
Thời gian gần đây, con đạt được một số tiến bộ đáng kể ở trường. Trước đây, con học môn Toán rất yếu. Nhưng thời gian gần đây, con đã lấy lại được kiến thức căn bản, đã có kỹ năng giải bài tập, bắt đầu yêu thích môn học và không còn cảm thấy môn Toán là môn học đáng sợ nữa!

Còn ở môn Văn, tuy con không đạt điểm cao như trước, nhưng cha lại rất đỗi tự hào về con. Con có thắc mắc tại sao không?

Lý do thật đơn giản thôi! Bởi vì, cha thấy con đã tập viết văn bằng chính những suy nghĩ, cảm nhận ở lứa tuổi của con. Con không bắt chước cách diễn đạt, cũng như không bắt chước những cảm xúc của những tác giả những cuốn sách văn mẫu như trước đây nữa! Đó là sự tiến bộ đáng kể nhất!

Ngoài ra, ở các môn học khác, con đều học khá. Nói về chuyện học hành của con, cha không bao giờ gây áp lực với con trong chuyện học tập! Tội nghiệp cho nhiều em gái ở lứa tuổi của con hiện giờ, ở nhà thì bị cha mẹ tra khảo, bắt ép học hành, đến lớp thì bị thầy cô giáo bắt học bài, làm bài. Cha thì hoàn toàn khác! Cha chưa bao giờ và cũng sẽ không bao giờ đặt nặng vấn đề điểm số. Cha không đòi hỏi con phải đạt được thành tích này, giấy khen nọ. Cha đòi hỏi ở con những gì có thực chất nhiều hơn!

Khi con càng học lên cao thì sự chọn lọc càng diễn ra gay gắt, quyết liệt. Những bạn bè học cùng bậc tiểu học với con ngày xưa sẽ “rơi rụng” dần theo thời gian. Những bậc cha mẹ nào chỉ biết chạy chọt, đi xin điểm cho con cái, những cô cậu học trò hư đốn chỉ biết quay cóp, gian lận, lừa dối thầy cô để đạt điểm cao, thì khi lớn lên họ sẽ phải bỏ cuộc vì không đủ nền tảng vững chắc để tiếp tục xây dựng “tòa lâu đài kiến thức” cho bản thân. Khi đó, giả sử họ có ân hận, thì mọi sự cũng đã quá muộn màng.

Trên đời này, có thành quả giá trị nào mà không đòi hỏi chúng ta phải trả giá bằng rất nhiều hy sinh, rất nhiều cực khổ, cố gắng hả con? Thiên hạ thường ví việc học giống như con thuyền đi trên dòng nước ngược. Riêng cha còn nghĩ rằng, học tập cũng giống như leo núi. Chỉ có những con người kiên trì không mệt mỏi, không ngại khó khăn thì mới có thể chinh phục những đỉnh cao của học vấn…

Kiến thức của nhân loại là vô tận! Người ta thường ví kiến thức như rừng, như biển. Với mỗi cá nhân, kiến thức còn chính là chiếc chìa khóa quan trọng để mở cánh cửa bước vào tương lai. Nếu không có kiến thức thì khó mà làm được chuyện gì to lớn!

Kiến thức luôn luôn đổi mới cùng với sự vận động và phát triển của xã hội. Chỉ có học tập không ngừng thì chúng ta mới không bị lạc hậu trước thời cuộc. Hiện đất nước mình còn nhiều khó khăn, con hãy cố gắng học để xây dựng tương lai cho con, cũng là tương lai của gia đình, xã hội, đất nước.

Trong giai đoạn phát triển và hội nhập ngày nay, bên cạnh kiến thức chuyên môn, con cần dành thời gian đầu tư cho vốn liếng ngoại ngữ và tin học – chìa khoá then chốt để tiếp cận với thế giới, vì ngành nào cũng cần đến nó cả.

Tiền bạc và địa vị có thể mất đi, nhưng tri thức là thứ tài sản vô giá mà không ai lấy đi của ta được!

Thế hệ của các con ngày hôm nay may mắn có đủ điều kiện để giao lưu, học hỏi trên phạm vi quốc tế. Ngày nay, người ta có thể học liên tục, học suốt đời, học mọi lúc, mọi nơi: qua sách báo, truyền thanh, truyền hình, mạng internet… Thế thì, con càng có lý do để nỗ lực nhiều hơn nữa, để có thể vươn cao hơn, xa hơn đến những chân trời mới của kiến thức…

Trước mắt, khi con chưa giỏi được hai ngoại ngữ thì ít nhất con hãy cố gắng rèn luyện khả năng đọc sách hoặc tài liệu chuyên môn bằng tiếng Anh. Bên cạnh đó, con phải không ngừng cập nhật những kiến thức xã hội. Đọc sách nhiều sẽ tạo cơ hội cho con suy nghĩ một vấn đề theo nhiều chiều hướng khác nhau, từ đó con có thể rèn luyện tư duy độc lập của riêng mình.

Hãy tạo cho mình thói quen tự học và đọc sách, cập nhật hiểu biết mỗi ngày chứ không chỉ là đọc sách tùy hứng!

Sau này, khi con vào đại học, việc học của con sẽ còn phải gắn liền với nghiên cứu khoa học, với việc học nghề. Dần dần con sẽ làm quen với phương pháp luận sáng tạo, để gắn liền những gì mình học hỏi, tìm tòi với các sáng chế, sáng kiến hữu ích cho cuộc sống.

Chắc con thắc mắc, dù đã cao tuổi nhưng cha luôn xem trọng học vấn và vẫn duy trì được lòng say mê tìm tòi, học hỏi, nghiên cứu như khi xưa còn trẻ. Tại sao như vậy?

Lý do cơ bản ở đây là vì, cha thấy trên đời này hiếm có niềm vui nào giàu ý nghĩa như niềm vui được học hỏi, tìm tòi, nghiên cứu trong sách vở, tiếp xúc với thực tế, rồi dấn thân cho khoa học… Công việc đó đưa chúng ta thoát khỏi phạm vi chật hẹp của bộ bàn ghế con đang ngồi, thoát khỏi căn phòng con đang ở, để đến với cuộc sống bao la, rộng lớn ngoài kia. Những gì chúng ta đang kiếm tìm trong hiện tại sẽ có ích cho cuộc sống của nhiều người ở tương lai.

Một công việc lặng lẽ mà nhân ái biết bao. Sự nhẫn nại, hy sinh của con cao đẹp biết chừng nào!

Con thừa biết cha vốn là một người yêu thích sự yên tĩnh, nhưng không phải là sự yên tĩnh trong cảnh sống yên ổn, sung sướng, hưởng thụ, an nhàn. Trái lại, càng được sống trong yên tĩnh, cha càng tích cực tập trung chú ý làm việc nhiều hơn, để hy sinh, cống hiến nhiều hơn. Môi trường yên tĩnh chính là cơ hội tuyệt vời để chúng ta đào sâu tư duy và nung nấu một nghị lực vô hạn!

Con gái yêu! Học tập là để chuẩn bị hành trang cho bước đường tương lai của mỗi người. Quãng thời gian được cắp sách đến trường là quãng thời gian đẹp nhất, hạnh phúc nhất của mỗi người, với những kỷ niệm không thể nào quên. Việc học tập hằng ngày của con phải thật sự là một niềm vui bất tận, con ạ!

Từ hôm nay, con hãy tự xây dựng cho mình một nền tảng tri thức cần thiết, để có thể tiếp tục vươn cao, vươn xa hơn nữa ở tương lai!

Những gì con học hỏi hôm nay sẽ là vốn liếng vô giá để góp phần xây dựng đất nước mai sau…

Nguồn: Sưu tầm