Nội dung chính
Em tên là Lê Dạ Thảo, ở tại thủ đô Hà Nội, hiện em đang học lớp Hai A, trường Tiểu học Cát Linh. Em yêu thích tất cả các môn học, nhưng em thích nhất là môn Âm nhạc. Em thích hát những bài hát nói về bố, mẹ, thầy cô giáo, mái trường mến yêu. Em ước mơ sau này sẽ trở thành nhạc sĩ để sáng tác những bài hát thật hay và bổ ích. Em cố gắng học thật giỏi để đạt được ước mơ của mình.
Em tên là Hồ Quỳnh Anh, ở tại phường Bến Thành, quận 1, thành phố Hồ Chí Minh. Hiện em đang học lớp Hai A, trường Tiểu học Hòa Binh. Lớp học của em gồm ba mươi tám bạn. Chúng em rất đoàn kết thân thiện cùng nhau. Em và các bạn đều rất thích học môn Toán và môn Mĩ thuật. Em ước mơ sau này sẽ trở thành một kiến trúc
sư để thiết kế nên những ngôi nhà xinh xắn, những biệt thự sang trọng mà em đã từng được nhìn thấy ở thành phố quê em.
Anh Hoàng là anh họ của em. Năm nay , anh học lớp chín. Mái trường Lê Hồng Phong đã gắn bó với anh đã mấy năm rồi. Anh học rất giỏi toán, anh dự định sẽ thi vào trường chuyên Lê Quý Đôn. Ước mơ của anh là sẽ trở thành một bác sĩ giỏi để giúp ích cho mọi người. Em rất thần tượng anh Hoàng, nhất là tấm lòng nhân ái và sự chăm chỉ học tập của anh. Em sẽ noi gương anh. Em thầm mong mình sẽ học giỏi như anh.
Anh Thịnh là anh cả của em. Hiện anh đang học lớp mười hai, trường Trung học phổ thông Trần Quốc Tuấn. Anh học rất giỏi, anh đang chuẩn bị cho kì thi Đại học sắp đến. Anh ước mơ sau này sẽ trở thành một kỹ sư xây dựng thật giỏi giang. Anh sẽ phát huy hết tài năng của mình trong sự nghiệp xây dựng đất nước, xây dựng quê hương. Anh là một tấm gương sáng để em noi theo.
Anh Huy là anh trai của em. Anh là một sinh viên của trường Đại học kiến trúc. Anh rất chàm chỉ học tập suốt ngày bận rộn với những bài vẽ, những bản thiết kế của các công trình xây dựng. Anh rất say mê công việc của mình. Anh ước mơ sau nay sẽ trở thành một kiến trúc sư thật giỏi, anh sẽ thực hiện những công trình kiến trúc hiện đại hơn. Em rất ngưỡng mộ anh, em mong muốn sau này sẽ tiếp bước con đường mà anh đã đi.
Anh trai em năm nay đã hai mươi sáu tuổi, anh không đẹp trai nhưng dễ thương. Mái tóc cắt ngắn gọn gàng. Trên khuôn mặt tròn trĩnh là cặp mắt linh hoạt, có đôi lông mày dài và đậm. Cái miệng hơi rộng, nhưng đôi môi luôn tươi tắn lúc nào cũng như đang mỉm cười.
Anh có một thân hình vạm vỡ, lực lưỡng như anh đô vật. Những bắp thịt trên ngực nở nang, ở đôi tay thì cuồn cuộn một sức sống. Mỗi bữa anh ăn đến bốn, năm bát cơm. Anh vẫn thường nói phải ăn nhiều mới có sức khoẻ để làm việc và học tập.
Trong gia đình em, bà ngoại là người em gần gũi nhất. Bà năm nay đã già rồi, mái tóc bạc phơ như cước trắng. Khuôn mặt bà hằn sâu những nếp nhăn. Tuy vậy, khuôn mặt bà luôn tươi vui và thể hiện sự hiền từ, nhân ái. Em rất kính yêu bà. Em luôn thầm mong bà em đừng già thêm nữa.
Trong gia đình em, bà nội là người gần gũi với em nhất. Năm nay, bà đã ngoài bảy mươi, lưng bà đã còng, mái tóc bạc đi nhiều, đôi mắt bà đã không còn tinh anh nữa. Tất cả như muốn nói với em rằng: Bà em đã già rồi! Em rất yêu bà. Mong sao bà em luôn khoẻ mạnh và tóc bà đừng thêm những sợi bạc.
Ông nội em là sĩ quan quân đội hi sinh tại chiến trường miền Nam thời đánh Mĩ. Năm đó, ông bốn mươi tám tuổi, bà bốn mươi tuổi, ông bà có ba người con: một trai, hai gái. Bố em là con út, bà sổng với gia đình em.
Năm nay bà đã tám mươi tư tuổi. Ngoài tiền lương hưu, bà còn có tiền trợ cấp liệt sĩ của ông. Cháu nào thi
đỗ vào Đại học, bà đều cho một số tiền để mua sắm áo quần, sách vở trước khi lên Hà Nội học.
Bà có một chiếc va-li thật đẹp, trong đó bà cất giữ một số áo quần của ông, chiếc huy hiệu chiến sĩ Điện Biên, hai tấm Huân chương mà ông được thưởng. Bà nâng niu giữ gìn những kỉ vật thiêng liêng ấy. Quý nhất là những bức thư từ chiến trường Trị – Thiên ông gởi bà trước và sau Tết Mậu Thân năm 1968.
Bà còn có mấy tập sách đã cũ, bà vẫn đọc hàng ngày: Nhị độ mai, Tống trân Cúc Hoa, Lục Vân Tiên,… Bà còn hay kể chuyện cổ tích cho chúng em nghe rất thú vị.
Ngày mẹ sinh em ở bệnh viện phụ sản, bà đến đón em về. Bà nói: “Thằng cu này mắt sáng, học hành giỏi giang. Còn cái trán này thì nghịch và bướng lắm đây!”. Mẹ em vẫn nhắc lại câu nói ấy của bà mỗi khi em có lỗi.
“Bố là tất cả. Bố ơi! Bố ơi!”
Lời hát đó luôn vang vọng trong em mỗi khi em nghĩ về bố của mình. Bố em năm nay vừa tròn tuổi bốn mươi. Bố là một kĩ sư cầu đường. Bố rất yêu công việc, tận tâm với nghề nghiệp. Em rất tự hào về bố.
Bố em là một giáo viên dạy Toán. Bố công tác tại trường Trung học phổ thông chuyên Lê Khiết. Năm nay, bố bước vào tuổi bốn mươi – một độ tuổi có rất nhiều kinh nghiệm trong giảng dạy. Bố rất yêu nghề dạy học, tận tuy với học sinh. Nhiều thế hệ học trò của bố đã thành đạt. Em rất tự hào về bố của mình.
Trong gia đình, bố là người quan tâm em nhiều nhất. Bố thường bảo: “Con trai phải học thật giỏi, tự tin và trung thực nghe con!”.
Hằng ngày, sau buổi cơm tối, mặc dù làm việc vất vả cả ngày nhưng bố vẫn dành thời gian hướng dẫn em học tập. Những lúc chỉ cho em học, bố rất nghiêm khắc và kĩ lưỡng. Những bài tập khó bố đều chỉ rất chi tiết và giảng giải cho em hiểu. Ngoài các buổi học ở trường, bố còn cho em sinh hoạt ở Nhà văn hoá Thiếu nhi quận. Bố bảo, sinh hoạt như vậy sẽ làm em tự tin hơn đồng thời giúp thư giãn sau những buổi học. Những lúc cả nhà quây quần bên mâm cơm, bố thường kể rất nhiều việc có tính chất giáo dục cho chúng em nghe. Bố thật sự là một tấm gương cho em noi theo.
Cụ Thành ở gần nhà em là người mà cả làng em đều tôn kính. Năm nay, cụ đã ngoài tám mươi. Tóc cụ bạc phơ và óng ánh như cước trắng. Khuôn mặt cụ hiền từ, đôi mắt không còn tinh anh nữa. Thế nhưng, trông ở cụ toát lên một sự minh mẫn hơn ngưò’i. Em rất kính yêu cụ, em xem cụ như người thân trong gia đình em.
Chị Thư là chị của em. Năm nay, chị học lớp tám. Chị rất chàm học nên giỏi đều các môn. Không những chăm lo việc học mà chị còn chăm lo việc nhà để đỡ đần cho bố mẹ em. Chị luôn sắp xếp thời gian để hoàn thành nhiệm vụ học tập của mình và giúp đỡ em cùng tiến như chị. Chị mong em học giỏi và có nhiều niềm vui. Em rất yêu chị Thư, chị là tấm gương sáng để em noi theo.
Trong gia đình em, chị Thục Trinh là người gần gũi với em nhất. Năm nay, chị học lớp Năm, chị học rất giỏi.
Học kì một vừa qua, chị đã đạt danh hiệu học sinh giỏi và đạt giải nhất trong kì thi viết chữ đẹp cấp thành phố, chị luôn cố gắng học tập để xứng đáng với các danh hiệu mà chị đã có được. Em rất quý mến chị Trinh. Em nguyện sẽ ra sức học giỏi để bước tiếp theo con đường học tập của chị.
Mẹ tôi bảo cái tướng của chị tồi rồi sẽ vất vả vì trên đầu có mái tóc vừa ngắn lại vừa đỏ quạch. Chị lại còn có miệng rộng, mỗi khi chị cười đều lộ hàm răng có hai cái răng nanh to và cả cái lợi đỏ. Mẹ tôi nói đó là cười “lộ sỉ”.
Chị tôi có những vẻ đẹp mà ai cũng nhận thấy. Đó là khuôn mặt trái xoan, nước da trắng hồng và đôi mắt to đen lay láy. Đặc biệt chị còn có cái mũi dọc dừa làm cho gương mặt vừa xinh xắn, vừa phúc hậu.
Chị cười rất vui tính và rất hay cười, hay nói chuyện tiếu lâm cho tòi nghe. Mỗi lần tôi đi học, chị cứ đèo xe đạp chở tòi đến trường và khi tan học thì đón ở cổng trường chở về.
Bữa cơm nào chị cũng ngồi cạnh tôi, xới cơm, gắp thức ăn cho tôi, vì vậy cả nhà bảo tồi là “báu vật” của chị.
Cô Diệu Thu là cô giáo đã dạy em ở năm lớp một. Cô rất yêu thương chúng em. Em nhớ nhất ngày đầu tiên đi học, cô đã động viên em và các bạn phải mạnh dạn, tự tin. Cô cầm tay để uốn nắn từng con chữ. Cô tận tụy giảng bài cho chúng em, ân cần dạy cho chúng em từng môn học. Em hình dung cò là người mẹ thứ hai của mình.
Cô Mỹ Linh là cô giáo cũ của em, cô dạy em vào năm em học lớp hai. Cô rất yêu thương em và các bạn, cò tận tuy với nghề dạy học, tận tụy với trẻ thơ. Em nhớ nhất một lần mắc lỗi trèo qua cửa sổ, cô không phạt mà chỉ ân cần khuyên bảo, nhưng em đã nhận ra đó là một hình phạt và nhớ mãi. Nhớ để không bao giờ mắc lại nữa. Có lúc em hình dung cô là người mẹ thứ hai của em.
Như Quỳnh là bạn học cùng lớp với em. Nhà bạn cách nhà em chừng vài tràm mét, tuy không gần lắm
nhưng em và Quỳnh thường rủ nhau đi học. Quỳnh rất chàm chỉ học tập nên thường được cô giáo khen và bạn bè quý mến. Không chỉ chăm lo học tập cho riêng mình mà Quỳnh biết giúp đõ’ các bạn yếu.
Nguyễn Hồng Giang Sơn là bạn học cùng lớp với em và cũng là ngưò’i bạn thân nhất của em. Sơn rất hiền lành, hoà nhã với bạn bè. Đặc biệt bạn rất chăm học, có tinh thần vượt khó trong học tập. Sơn luôn sẵn sàng giúp đỡ các bạn yếu để cùng nhau tiến bộ. Sơn luôn được cồ giáo khen và bạn bè quý mến. Bạn là tấm gương sáng để em và cả lớp noi theo.
Thu Thảo là bạn học cùng lớp với em. Bạn học giỏi đều các môn học, nhưng bạn thích môn Mĩ thuật nhất vì bạn có năng khiếu vẽ. Bạn thường vẽ những bức tranh về “Môi trường xanh”. Đây là điểm nổi bật của Thảo mà em và các bạn trong lớp đều rất ấn tượng. Thảo là tấm gương sáng để em noi theo.
5 Comments
GopsThups
Are bamboo socks good for diabetics 60mg priligy One suggested approach involves the use of luteinizing hormone releasing hormone agonists in young women to cause a chemical premature menopause, given that premenopausal women who undergo ovariectomy have a decreased risk of breast cancer
Sweerry
I add Methylene Blue to the herbal options above if one or two of these is not helping buy cialis uk A marker for assessing tamoxifen as a preventive agent
YGmTbWt
90; stillbirth RR 1 prix levitra maroc
CraigLig
сведения о производителе товарного бетона
CraigLig
бетон чехов